Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

Tản mạn - Đinh Tấn Phước

Tản mạn: PHẨM CHẤT CỦA NHỮNG CON SỐ Số học là ngành học cổ xưa nhất trong kho tàng tri thức nhân loại. Euclide trong “Nguyên lý” và Archimède trong “Đếm cát” đã lý giải khá đầy đủ về những con số. Với sự phát triển hệ thống số trong toán học, hiện nay khi nói đến một con số cụ thể, chúng ta dễ dàng nhận ra những “phẩm chất” rất riêng của nó! Chẳng hạn số π – khi mà loài người phát hiện ra sự tồn tại khách quan của nó, thì lập tức, nó đã vượt thời gian và không gian! Số e (có thể gọi là số Néper) có một vai trò quan trọng trong toán học cao cấp với một “vẻ đẹp” kỳ lạ! Đó là những con số siêu việt. Nó siêu việt đúng nghĩa vì sự lan tỏa, vì “phẩm chất” vốn có, chứ không chỉ vì tên gọi của nó! Thế kỷ 17, Leibnitz, nhà toán học kiêm triết gia Đức, là người đầu tiên nghĩ ra phép nhị phân – mà hình thức thể hiện là hai số 0 và 1 – để biểu diễn vô số con số khác. Ngày nay, công nghệ thông tin trên thế giới phát triển mạnh như vũ bão cũng dựa vào nguyên tắc đó của Leibnitz. Điều thú vị là Leibnitz còn biết rằng, tất cả các quẻ của Kinh Dịch cũng được biểu thị bởi hai vạch âm, dương (tương ứng với 0 và 1). Sau đó, Freud – ông tổ của khoa phân tâm học – cùng với C.G.Jung, nhà khoa học gốc Thụy Sĩ, đã chi rằng Kinh Dịch là phương tiện rất mới để nghiên cứu tiềm thức con người! Việc con số phức xuất hiện với đặc trưng là không biểu thị cho một số lượng nào cả, cũng nói lên cái “tính cách” tuyệt vời của nó. Nó giúp ta “liên tưởng” đến các vấn đề khác thuộc phạm vi xã hội, chẳng hạn, một vấn đề về tư pháp: Vì những tranh tụng, đã có những phán quyết của tòa án buộc ai đó phải bồi thường cho người khác 1 đồng bạc danh dự! Con số 1 ở đây thực sự có ý nghĩa (dù nó không nói lên số lượng), nhưng lại có “phẩm chất” riêng khác của nó. Người được bồi thường chỉ nhận 1 đồng nhưng cảm thấy giá trị là “ngàn vàng” hoặc “không gì thay thế được”; và người bị bồi thường sẽ mất mát đến độ “không gì bù đắp được”! Còn nói đến chuyện “văn nghệ”, thì có thể một vài anh bạn nghèo gặp nhau tâm tình cùng với mấy chai bia, lúc chia tay có người vui miệng dùng cái triết lý “sanh lão bệnh tử” của Tất-Đạt-Đa để đếm số chai đến 5 (sanh) hoặc đành chấp nhận dừng lại ở số 2, số 3 nhằm né con số 4 (tử)! Họ thương nhau mà “tránh cho nhau” thế thôi, chứ ai lại không biết đó là “râu” Đức Như-Lai sao lại đem cắm cằm “mấy thằng bạn nhậu”! Vậy, trong việc tếu táo cho vui giữa cuộc nhân sinh, các con số 1, 2, 3…,5 lại có “phẩm chất tình cảm” của nó. Những con số kể trên đây, ở mọi góc cạnh – dù khoa học hay nhân văn, dù đơn giản hay siêu việt, chúng cũng trở nên bổ ích thật sự cho loài người. Và hơn thế nữa, chúng con chi phối đến cả vũ trụ tự nhiên này. Thế mới thấy hết cái nội hàm và những gì gọi là “phẩm chất” đích thực của chúng! Các “phẩm chất” ấy khác xa và hoàn toàn đối nghịch với tính-chất-thiểu-năng- trí-tuệ-một-cách-đáng-sợ ở con số 6868 (lộc phát lộc phát); Con số 10.000 USD (vì hút 1 điếu thuốc lá); Con số hơn 1 triệu USD (cá độ bóng đá)… của ông cán bộ cao cấp Bộ GTVT… Và trước đó nữa, là con số 1 tỉ đồng mà ông cán bộ tầm thứ trưởng ở Ủy ban TDTT buộc phải bồi thường cho cô gái trẻ - nạn nhân vị thành niên - của mình! Con số một đồng bạc danh dự trên kia thật khác hẳn với bản chất của con số 50.000 đồng đáng phỉ nhổ tại Tòa án ND Hải Phòng, - khi họ tuyên phạt một trong mười vụ án tham nhũng đất đai lớn nhất Việt Nam tại Đồ Sơn. Con số 50.000 đồng này đồng nghĩa với “vô liêm sỉ”, với “hại nước hại dân”, với “những gì tồi tệ nhất trong xã hội hiện nay”. Rõ ràng, những người có ý kiến bao che và những người ngồi xử án đã thông đồng với bọn tham nhũng, đồng thời thách thức luôn cả Nghị định chống tham nhũng đã được ban hành. Ngoài ra, còn nhiều con số tệ hại khác… Có lẽ không ai tin rằng một vài ông quan tham ở Thanh tra Chính phủ lại chỉ nhận 500.000 đồng hoặc 300.000đ tiền tiêu cực khi đi thanh tra những công trình lớn cấp quốc gia như ở Thị Vải. Cái giá cho danh dự và uy tín của họ lại rẻ đến thế sao? Những con số thường bị sử dụng làm phương tiện cho một thói xấu là nói không đúng sự thật. Đôi lúc, nó được nói bé hơn rất nhiều để che đậy; hoặc ngược lại, nó được thổi phồng lên gấp bội lần để khoe khoang, để chạy thành tích. Hàng loạt những con-số-chạy-theo-thành-tích đã bị bóc trần, chẳng hạn những con số đạt tốt nghiệp 100% trong ngành giáo dục, những con số của kế hoạch ảo, của những công trình kém chất lượng, của những đợt thi đua giả tạo… Nó đã góp phần rất lớn trong việc mị dân và hình thành “chủ nghĩa” thành tích. Thế mới thấy hết cái bản chất tai hại của những con số ấy. Lúc xưa, trong một điều kiện lịch sử nhất định, khi đất nước đang bị chiến tranh, xã hội được quản lý bởi những nghị quyết và bằng lòng yêu nước là chủ yếu, thì việc hô hào và những con-số-thi-đua là được chấp nhận, bởi vì lúc ấy mọi người toàn tâm toàn ý, hiếm thấy kẻ tham nhũng. Còn hiện nay, trong xu thế chung của những nước phát triển, người ta không quản lý đất nước chỉ bằng thi đua hoặc bằng những “con số kế hoạch”. Khi có cạnh tranh đúng đắn và lành mạnh thì những con-số-thi-đua-giả-tạo không còn ý nghĩa, lúc đó, “nội lực tự sinh” sẽ phát huy hiệu quả và những con-số-thi-đua thật sẽ xuất hiện, không cần ai kêu gọi và tự nhiên chúng trở về đúng với giá trị của nó. Vấn đề là cần một cơ chế đúng đắn. Và chúng ta hoàn toàn có thể tạo ra một cơ chế như thế. Trong cuộc sống xã hội, ai cũng biết nói sai, nói lấp liếm là một thói xấu. Thói xấu đó lớn hay nhỏ tùy vào vùng ảnh hưởng của nó, tùy vào chức vụ và vị trí của người nói. Nói sai với một người đã là không được phép, nói sai trước thiên hạ là có lỗi lớn, thậm chí là tội ác. Vậy sao nhiều người vẫn cả gan xem thường thiên hạ để tiếp tục với những con-số-nói-sai ấy? Ai đỡ đầu cho bọn người bất tín đang lạm dụng những con số “thiếu phẩm chất” này? Con số tự nó không có lỗi, nó vốn hồn nhiên trong sáng, thế nhưng khi đứng bên cạnh một vụ việc cụ thể, nó bị lây nhiễm cái tính cách tồi tệ của người sử dụng nó như đã nói. Thật oan cho nó nhưng biết làm sao hơn! Cứ phải thấy cho hết cái biên-độ-bản-chất của từng con số - kèm theo sự vụ đứng liền kề với nó – để mà kịp thời “lên án” nó; hoặc để mà vinh danh cái “phẩm chất” cao cả đích thực của những con số đáng vinh danh! Bàn về “phẩm chất” và giá trị của những con số, làm cho chúng ta cảm thấy xót xa cho phẩm chất và việc làm sai trái của không ít người hiện nay! Tạp chí Cẩm Thành – số 48

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

 BÍ QUYẾT LÀM THÔNG MẠCH MÁU

 BÍ QUYẾT LÀM THÔNG MẠCH MÁU  BẤT KỂ LÀ NGHIÊM TRỌNG ĐẾN MỨC NÀO CŨNG ĐỀU CÓ THỂ LÀM THÔNG!   Kinh nghiệm bản thân của một người sống ở Luân Đôn, khi ông ấy đi Pakistan họp, đột nhiên bị đau ngực dữ dội, sau đó được Bác sĩ cho biết ba mạch máu của ông đã bị tắc nghẽn nghiêm trọng, cần phải làm phẫu thuật. Thời gian phẫu thuật là một tháng sau, trong thời gian đó, ông đã đến gặp một vị Bác sĩ hồi giáo trị liệu theo phương pháp y học cổ truyền quốc gia.  Vị Hakim để cho ông ta tự mình làm một bài thuốc uống ở nhà, ông uống một tháng. Một tháng sau ông đến cùng một bệnh viện kiểm tra, phát hiện 3 mạch máu này rất sạch sẽ, chỗ vốn dĩ bị nghẽn đã hoàn toàn thông hết rồi. Ông là một tín đồ hồi giáo rất thành tâm, nhằm giúp cho càng nhiều người được lợi ích, ông đã chia sẻ kinh nghiệm của mình trên mạng, hai tấm hình chụp mạch máu trước và sau của ông cũng đăng lên mạng, trong hình có thể thấy được sự khác biệt rõ ràng trước và sau khi điều trị bằng bài thuốc này, ngay cả người bình thường cũng có thể nhìn ra.   Nguyên liệu cần dùng như sau:  1 ly nước cốt chanh  1 ly nước cốt gừng  1 ly nước cốt tỏi  1 ly giấm táo   Cách làm:  1. Tỏi bóc vỏ, gừng gọt vỏ cắt miếng nhỏ, cho vào máy ép trái cây ép lấy nước, hoặc là cho vào máy xay sinh tố xay nhuyễn, sau đó dùng vải lọc lọc lấy nước cốt.  2. Đặt nồi nước cốt tỏi và gừng lên bếp, thêm nước cốt chanh và giấm, để lửa lớn nấu sôi, sau đó vặn lửa nhỏ lại nấu khoảng nửa tiếng, không cần đậy nắp, để cho nước bốc hơi lên, còn lại khoảng phân nửa nước cốt là được.  3. Sau khi nguội, thêm mật ông vào khuấy đều, có thể cần nhiều mật ong, chủ yếu là để cho nước cốt dễ uống.  4. Đem thành phẩm đựng vào trong bình thủy tinh có nắp, bỏ vào tủ lạnh.   Cách uống:  Mỗi ngày uống một muỗng trước bữa ăn sáng. Phần lớn người có thể trị tận gốc bệnh tim mạch. Cũng có thể làm thức uống, phòng chống bệnh tim mạch và cao huyết áp, phòng ngừa cảm cúm…  Sau khi uống một tháng đến bệnh viện kiểm tra lại, sẽ phát hiện mạch máu sạch sẽ, chỗ tắc nghẽn đã được thông hoàn toàn rồi. ****** CÁCH LÀM DẤM TÁO . Nguyên liệu : 1.Nước sôi để nguội 2.Táo mèo hoặc táo đỏ, táo xanh đều được 3.Một chiếc tô to, chiếc lọ đựng giấm táo 4. Đường Bước 1:  Việc đầu tiên khi làm dấm táo là bạn sẽ phải mua táo. Sau đó rửa sạch chúng trong nước lạnh và tráng qua với nước sôi rồi để ráo cho hết nước.  Tiếp đó, lấy dao thái lát mỏng thịt táo, vỏ táo và để thịt và vỏ quả táo vào một cái tô to. Số lượng vỏ hoặc thịt táo như thế nào thì không thực sự quan trọng đâu các chị em nhé. Bước 2:  Cho nước sôi để nguội vào ngập hỗn hợp thịt, vỏ táo khoảng 1cm. Thêm 4 muỗng cà phê đường vào hỗn hợp trên rồi lấy một chiếc đĩa nhỏ để nén hỗn hợp này xuống. Lúc này bạn sẽ có một chiếc tô chứa đầy nước giấm táo.  Sau đó, hãy bao phủ chiếc tô bằng một chiếc khăn trắng mỏng sạch. Cứ ngâm chúng như vậy trong 1 tuần để nước giấm vàng và thẩm thấu tối đa từ thịt vào vỏ táo.  Có thể lúc này sẽ có một chút váng nổi lên trên tô nước giấm táo nhưng nó thực sự không sao. Bạn chỉ cần dùng chiếc thìa và hớt bỏ hết các váng này là ổn. Bước 3:  Sau một tuần, bạn hãy đổ nước giấm táo từ tô vào một chiếc lọ thủy tinh xinh xắn, sạch sẽ và không quên đặt một miếng vải hình vuông mỏng rồi đậy chúng lại nhé. Điều này cho phép giấm thông thoáng hơn cũng như giữ nó không có cơ hội tiếp xúc với kim loại trên nắp hộp.  Hãy tiếp tục để lọ giấm táo đã đậy kín này trong tủ đựng thức ăn của bạn trong 6 tuần và sau đó bạn sẽ có 1 chai giấm táo tự làm tại nhà cực kỳ thơm ngon và cách làm cũng thật đơn giản.

Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015

ĂN GÌ ĐỂ SỐNG THỌ

Ăn gì để sống thọ? (Đúng hơn là: Ăn gì để SỐNG KHỎE) BS Hồ Ngọc Minh Bí quyết để sống thọ không phải ẩn chứa ở một loại thuốc hay một thí nghiệm khoa học nào đó, mà đơn giản chỉ là duy trì một lối sống lành mạnh từ trong ra ngoài... Dưới đây là những thực phẩm có thể giúp bạn sống đến 100 tuổi! Măng tây: Măng tây là loại rau dễ ăn và hữu ích. Với hàm lượng kẽm và vitamin B12 cao, măng tây hỗ trợ dưỡng chất cho các tế bào trong cơ thể. măng tây, hạnh nhân Đậu: Đậu và những cây họ đậu là thực phẩm chứa nhiều protein thực vật giàu dinh dưỡng. Với hàm lượng chất béo thấp nhưng dồi dào chất xơ, đậu giúp tăng cường sức khỏe tim mạch. Một nghiên cứu mới đây ở Úc cho thấy người thường ăn đậu có thể sống lâu hơn những người khác. Ăn gì để sống thọ? Quả mọng (-Berry): măng tây, hạnh nhân Quả mọng rất giàu chất chống oxy hóa, có thể giúp ngăn ngừa nhiều căn bệnh trong đó có bệnh ung thư. Sôcôla đen: Ăn gì để sống thọ? Sôcôla đen là thực phẩm giàu dinh dưỡng mà bạn có thể dễ dàng thưởng thức. Vài miếng sôcôla (loại chứa khoảng 60% hàm lượng cacao) mỗi ngày có thể giúp bạn giảm nguy cơ đau tim. Tỏi: Images intégrées 1 Mặc dù có vị cay và mùi hương nồng, nhưng tỏi chứa chất allicin giúp hỗ trợ sức khỏe tim mạch. Trà xanh: Ăn gì để sống thọ? Chất chống oxy hóa trong trà xanh từ lâu được biết đến như dược liệu ngăn ngừa một số bệnh ung thư và có thể giảm những tác hại do tia cực tím gây ra đối với da. Nấm: Ăn gì để sống thọ? Nấm là một siêu thực phẩm với hàm lượng calo thấp, nhưng chứa nhiều chất chống oxy hóa, selen, vitamin D, giúp kiềm hãm sự phát triển của các tế bào ung thư. Quả hạch: măng tây, hạnh nhân Quả hạch và các loại hạt như hạnh nhân, hạt điều, hạt hướng dương, hạt bí… là những thực phẩm chứa axit béo omega-3 tốt cho cơ thể, giúp cân bằng hàm lượng cholesterol. Cá hồi: Tất cả các loại cá giàu chất béo như cá hồi, cá ngừ đều rất giàu axit béo, giúp giảm lượng cholesterol xấu trong cơ thể. Khoai lang: Ăn gì để sống thọ? Người dân ở thành phố Okinawa của Nhật Bản, nổi tiếng có tuổi thọ cao, thường ăn khoai lang mỗi ngày. Ngoài hàm lượng chất xơ và beta-carotene cao, khoai lang còn chứa hormone chống lão hóa DHEA. Tác hại của dùng nhiều đường ngọt image Nhiều bác sĩ đã từ lâu cảnh báo về tình trạng “ghiền đường” mà vị ngọt của đường là một loại ma túy nguy hiểm có thể giết người trong thầm lặng. Trong một bài viết trước đây về hội chứng “Mỡ, Đường, Máu”, BS. Minh có cho độc giả một câu hỏi để suy gẫm: “Giữa một lon Coke và một quả trứng gà, cái nào nguy hiểm cho tim mạch hơn?” Hôm nay chúng ta đã có một câu trả lời xác đáng dựa trên nghiên cứu mới nhất đăng trên báo Y Khoa của Hội Y Sĩ Hoa Kỳ (JAMA) tháng 2/2014, sau quá trình theo dõi 40,000 bệnh nhân: “Trứng gà không gây ra đột quỵ tim mà thủ phạm chính là đường”! image Sự “ghiền đường” dường như đã được in đậm vào trong DNA của loài người chúng ta từ hằng chục ngàn năm qua, cộng thêm với những ảnh hưởng của xã hội làm cho ta khó thấy sự tác hại của bệnh ghiền này, vì lẽ, mọi người, không ít thì nhiều đều bị…nghiện đường. Có bao nhiêu loại đường? image Đường là danh từ chung để chỉ một loại nhu yếu phẩm cần cho con người. Trên thực tế, tất cả loại cây cỏ, thảo mộc đều có chứa đường dưới nhiều thể loại khác nhau. Thí dụ như cây lúa chẳng hạn, từ hột lúa, rễ cây lúa, lá lúa đến thân cây lúa, đều có đường trong đó. Tuy nhiên những loại đường có trong thân cây, lá cây v.v… so với các loài như trâu, bò ngựa…có thể hấp thụ được, cơ thể chúng ta lại chịu thua. Để đơn giản hóa vấn đề, đối với con người, có 3 loại đơn đường chính có thể hấp thụ được: Glucose, Fructose (có nhiều trong trái cây), và Galactose (có nhiều trong sữa). Đường cát đa phần được kết tinh từ nước mía chứa một loại đường đôi gọi là saccharose, được kết hợp từ đường glucose và fructose. Đường phèn, đường cát, đường đen, đường nâu, đường bông gòn, …tất cả đều được biến chế từ đường mía mà ra. Cần bao nhiêu đường thì đủ? image Cơ thể con người chỉ cần khoảng 5% đến 7% tổng số lượng calories trung bình đến từ đường mỗi ngày, tức là khoảng 2 hay 3 muỗng cà phê đường. Trên thực tế chúng ta tiêu thụ đến mức 25% calories do đường cung cấp mỗi ngày. Nghiên cứu trên đây cho biết, khả năng bị đột quỵ tim tăng gấp đôi nếu chúng ta tiêu thụ 20% tổng số calories đến từ đường, nhưng tăng gấp 4 lần nếu dùng trên 25% năng lượng đến từ bất kể loại đường nào! Từ khoảng năm 1970, để cạnh tranh kinh tế và duy trì lợi nhuận cho ngành nông nghiệp Mỹ, chính phủ Mỹ đã tăng thuế nhập cảng đường mía từ các nước khác, và tăng cường sản xuất một loại đường đặc chế từ hạt bắp gọi là “đường sy-rô nồng độ cao từ bắp” (High Fructose Corn Syrup, HFCS). Loại đường HFCS nầy về thành phần hóa học thì hơi giống như đường mía, nhưng ngọt hơn và dễ thấm nhanh vào máu hơn. Có người cho là vì hai tính chất này mà HFCS độc hơn đường mía, vì dễ ghiền và mau “phê” hơn là đường mía. Trên thực tế cả hai thứ đều là “bad guys” (kẻ xấu) hết. image Chỉ vì chính phủ Mỹ cố tình làm cho đường HFCS rẻ hơn nên kỹ nghệ biến chế thức ăn tha hồ tưới, nhét, trộn đường HFCS vào đồ ăn. Bạn có để ý là nước ngọt Coca Cola ở Mỹ mùi vị hơi khác hơn ở các nước khác không? Sự khác biệt là do mùi vị khác nhau của đường HFCS và đường mía. Nói đến Coca Cola, chỉ ½ lon soda có thể làm tăng tỉ số bị đột quỵ tim lên đến 30%. Bạn có biết là một muỗng tương cà chua Heinz có nhiều đường hơn là một cái bánh quy Oreo không? Hoặc, một hũ da-ua (fruit yogurt) có nhiều đường hơn là một lon Coke? Hay trong một tô cereal buổi sáng, 75% calories đến từ đường? Ngay cả nước trái cây “bổ dưỡng” fruit juice, nước uống “tăng cường năng lực”, nước uống antioxidant, cà phê Starbucks v.v… hãy thử đoán có bao nhiêu đường trong đó? Tại sao đường gây ra tai hại? Khi bạn mới uống hay ăn thức ăn có đường vào cơ thể đa phần bạn sẽ có cảm giác thoải mái, dễ chịu. Thứ nhất vì trên thực tế cơ thể chúng ta cần một số ít đường để sống. Lượng đường nầy thấm vào các tế bào, cung cấp năng lượng cấp thời làm cho ta… thấy khỏe. Thứ nhì có thể vì yếu tố tâm lý của đa số bệnh ghiền, vì từ thuở nhỏ chúng ta đã quen với vị ngọt của đường, nhất là những khi bé khóc là bố mẹ dúi cho một cục kẹo hay một cây cà rem. Vì thế bây giờ khi bị “stress” chúng ta dễ đi tìm niềm an ủi với vị ngọt của đường. image Sau khi cảm giác “phê” qua đi, chúng ta sẽ thấy cơ thể nặng nề vì những lượng đường dư thừa sẽ tạo gánh nặng cho cơ thể. Lá gan và pancreas cần phải “giải độc” khối lượng đường phụ trội này bằng cách chế biến và chứa vào mỡ đặc (triglycerides) làm cho ta béo phì ra, hay làm tăng mỡ lỏng (cholesterol, LDL) làm cho tim, mạch máu bị nghẽn. Ngoài ra, các tế bào bị ngâm trong đường sẽ biến thành… mứt quất (mứt tắc), để cân bằng nồng độ hai bên, nước từ bên trong tế bào sẽ rút ra máu, làm khô nước bên trong và dễ chết (Bạn dã đọc bài “Yêu Nước” chưa?). Càng ngâm trong đường càng lâu các tế bào sẽ có hiệu ứng giống như bị “thắng đường” khi các bà làm nước màu kho cá!. Màng tế bào của bạn sẽ giống như con tôm kho khô vậy đó. Cuối cùng lá gan cũng đầu hàng, sanh ra bệnh tiểu đường. Vòng tròn tử vong tiếp tục xoáy tròn kéo mình vào vực sâu của đáy huyệt một cách nhanh chóng. Làm thế nào để bớt ghiền đường? image 1. Không nên ăn đường giả (sugar substitute, diet gugar)! Đường thật mà còn có hại huống chi đường giả! Đường giả đa phần có cấu trúc giống như đường có trong... lá cây, rễ cây v.v…để lừa cơ thể chúng ta mà thôi. Tuy không làm tăng calorie vì không tiêu được nhưng vẫn có những tác hại tương tự như đường thật. image 2. Nên để ý hàm lượng đường trong tất cả các loại thức ăn. Tốt hơn hết là không ăn đồ ăn đã chế biến mà chỉ ăn đồ ăn tươi do chính mình nấu nướng lấy. 3. Ăn ít , ăn cân bằng và biết lựa chọn. Thí dụ không ai cấm bạn ăn một quả chuối mỗi ngày, miễn đừng ăn luôn cả nải chuối. Giữa một quả cam và một ly nước cam thì nên chọn…? 4. Ăn chậm, nhai chậm lại để tận hưởng vị ngọt của thức ăn. Tôi bảo đảm với bạn sau khi bạn nhai một miếng dưa chuột thật kỹ, thật lâu bạn sẽ thấy vị ngọt của nó không thua gì một múi cam. Mà có nhai một múi cam, thì cũng nên bỏ thì giờ mà tận hưởng hương vị của nó. Nên nhớ ngoài vị ngọt còn có những vị khác nữa. 5. Tập thể dục, thể thao mỗi ngày. Đi bộ tối thiểu 15 phút trước hay ngay sau khi ăn, hoặc cả hai càng tốt. Đi bộ sẽ làm cho các tế bào mở rộng cửa để cho đường thấm nhanh vào bên trong, giảm bớt nồng độ đường ngoài mạch máu. image Hôm nay nên là bắt đầu mới cho mọi người. Chúc bạn đọc khỏe, vui vẻ vì bớt… “nghiện đường”. ***** Đường giả và đường ruột image Những thứ đường giả, đường nhân tạo, đường hóa học mà bạn tiêu thụ hằng ngày trong các loại thực phẩm, thức uống gọi là “diet” không an toàn như bạn nghĩ. Nghiên cứu mới nhất đăng trên báo khoa học Nature hôm tháng rồi cho biết các thứ đường saccharin, aspartame, và sucralose được bán dưới các tương hiệu như “Sweet and Low”, Splenda, Equal, NutraSweet… có thể làm thay đổi cách cơ thể hấp thụ đường thật, tinh bột, đồ ăn dinh dưỡng, qua tác động trên những con vi khuẩn sống trong đường ruột và có thể gây ra hay làm bệnh tiểu đường nặng thêm. image Như ta đã biết trong đường ruột con người có hàng tỉ “sinh linh” các con vi khuẩn chung sống hòa bình với chúng ta. Những sinh vật li ti nầy vừa giúp ta tăng cường sức đề kháng, miễn nhiễm mà còn giúp hệ thống ruột hấp thụ được chất dinh dưỡng từ đồ ăn, trong đó có đường hay đa đường có trong tinh bột như cơm, bánh mì, phở hoặc… mì gói. Bác Sĩ Eran Segal và các cộng sự từ Viện nghiên cứu Weizmann Institute of Science, Israel cho biết khi cho các chú chuột uống nước có pha đường giả, sau 11 tuần, chúng có triệu chứng bệnh tiểu đường so với những con chuột chỉ uống nước lạnh. Các chất đường giả hiệu nầy làm thay đổi DNA của những vi khuẩn tạo ra ảnh nhưởng tai hại cho việc hấp thụ đường thật. Một nhóm nhỏ người tình nguyện cũng được cho uống nước đường giả và kết quả cũng gần y… chang như chuột. Xuất xứ của các loại đường giả: image Đường saccharin được khám phá năm 1879 khi các nhà hóa học làm việc với khói than đá. Một cách tình cờ, một người liếm phải bồ hóng dính trên ngón tay, và thấy ngọt. Chất benzoic sulfimide có trong bồ hóng dính trên ống khói được tinh chế và đặt tên là saccharin. Thật ra đường saccharin đã được sử dụng trong các loại thực phẩm từ 100 năm trước. Lý luận của những thương hiệu có chứa đường saccharin để biện minh cho sự an toàn của loại đường này là sau 100 năm, có thấy ai chết chóc gì đâu? Ở đây nên biết, cấu trúc hóa học của đường saccharin có nguồn gốc giống hệt như chất toluene có trong các sản phẩm làm móng tay. image Đường sucralose (Splenda) được khám phá khi các nhà hóa học đi tìm thuốc trị sâu rầy hoành hành trong nông nhiệp, cấu trúc của đường sucralose xuất phát từ đường thật nhưng lại giống như thuốc chuột DDT, là hóa chất hiện nay bị ngăn cấm dùng vì những nguy hại trên môi trường sinh thái. image Đường aspartame được khám phá ra năm 1965 khi dược phòng đang tìm thuốc trị loét bao tử. Một người nghiên cứu tò mò liếm thử và thấy ngọt vì thế đường aspartame được thương mại hóa. Có thể so với hai loại đường kể trên, nguồn gốc hóa học của đường aspartame có vẻ hiền nhất vì biến chế từ amino acid có cùng chung nhóm với bột ngọt. Đó là tại sao, bột ngọt lại… ngọt. Tuy nhiên, khi vào trong cơ thể các sản phẩm phụ từ đường aspartame nầy, một phần biến thành formaldehyde (formol, thuốc ướp xác chết, và một số công ty thực phẩm Trung Cộng dùng để giữ đồ ăn cho… lâu hư). Đường aspartame ngoài ra còn làm rối loạn một số hoạt động của hệ thần kinh. So với bột ngọt, đường aspartame độc hại hơn nhiều. image Đường stevia là loại đường mới nhất được cho bán trên thương trường. So ra, có thể đây là loại đường an toàn nhất vì đã được sử dụng ở Nam Mỹ trong nhiều thế kỷ qua. Tuy nhiên, về cấu trúc hóa học thì loại đường nầy trông giống như các loại hormone. Ngoài ra các thương hiệu chỉ có một phần rất nhỏ đường setvia… thật mà thôi. Sự an toàn về lâu chưa được biết cặn kẽ. Phản ứng phụ và triệu chứng lâm sàng của các loại đường giả: image Tựu trung, các loại đường nầy đều… ngọt hơn đường thật. Vì ngọt nên có thể lừa được con người từ đầu lưỡi đến hệ thần kinh não bộ. Vấn đề ở đây là, cơ thể tưởng lầm là đường thật nên phản ứng như đường thật, khi đụng phải đồ giả, lại sanh ra tai hại. Một vài thí dụ: 1. Khi đường giả vào trong cơ thể, chất insulin bị kích thích tiết ra từ pancreas để đưa “đường” vào trong cơ phận như bắp thịt và não bộ. Hệ quả là lượng đường thật lại bị tụt giảm gây ra tình trạng thiếu đường…thật (hypoglycemia). 2. Đường giả làm cho chất cortisol, hormone tăng trong khi cơ thể bị stress. Như thế cơ thể bị stress vô cớ, làm cho cơ thể chứa mỡ nhiều hơn. 3. Não bộ cần đường thật để sinh hoạt, vì có đường giả cạnh tranh nên lượng đường thật bị ít đi làm cho người ta lờ mờ kém tỉnh táo, nhức đầu, chóng mặt. 4. Đường giả làm thay đổi khả năng dự trữ năng lượng của cơ thể qua việc chứa đa đường glycogen và chất béo. 5. Đường giả làm cho người ta thèm ăn hơn, và mau mập hơn. Tác dụng về lâu về dài của các loại đường giả image Mặc dù có nhiều nghiên cứu hay phàn nàn về sự độc hại của đường giả, cơ quan FDA của Hoa Kỳ vẫn cho sử dụng các loại đường giả nầy trong khi nhiều nước Âu Châu đã tẩy chay vì FDA cho rằng không có đủ bằng chứng để chứng minh sự tác hại của chúng vì các nghiên cứu quá nhỏ. Tuy nhiên, xin lưu ý ở đây là, muốn có những nghiên cứu lớn, đại quy mô thì vấn đề đầu tiên là… tiền đâu? Chỉ những công ty tầm cỡ như Coca Cola hay Mc Donald mới có tiền mà tài trợ cho các nghiên cứu, mà nếu có cho tiền, thì chỉ khi nào nghiên cứu ấy có kết quả… xuôi tai thì mới có tiền mà thôi. Khi tôi còn là bác sĩ thực tập nội trú, có một bác sĩ đàn anh mà tôi cho là khùng, khi mỗi lần nhập bệnh bị ung thư gan, ruột, hay pancreas, ông nhắc tôi: “Tao chắc với mày họ có uống diet soda kinh niên”. Dĩ nhiên khi lập hồ sơ bệnh lý cho những bệnh nhân ung thư nầy gần như 100% đều thú nhận có uống diet soda, nhưng lúc ấy tôi cho là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Sau hơn 30 năm, tôi nghi là người bác sĩ đàn anh có thể đúng, và, đã từ lâu, lâu lắm tôi chỉ uống nước… lạnh! BS. Hồ Ngọc Minh